Sunday, June 27, 2010

Thu meo của tôi



Thu meo là:

- Bạn thân

Là:

-Chị gái

Là:

-Người tôi có thể tíu ta tíu tít cả ngày không hết chuyện...





Quen Thu meo hồi năm học lớp 10- Trần Phú...

Hai đứa học cùng lớp... Chẳng hiểu sao một đưa vừa cao lêu khêu vừa gầy như con cá mắm (tui tui :-p) lại chơi thân với một đứa vừa béo vừa lùn (Thu meo)... Chẳng hiểu chơi thân với nhau từ lúc nào!

Hai đứa cứng đầu nhất lớp... Bị cô chủ nhiệm ghét... Lần nào bị phản ánh là tên hai đứa cũng nằm cạnh nhau... Nếu một đứa bị phê bình thì đứa kia cũng sẽ bênh vực đến cùng...

Hôm tui được bố mua cho xe đạp mới, hý hửng hứa với Thu meo: "Từ giờ em sẽ đến đón Thu meo đi học"... Thế mà mới mua xe được mấy hôm thì mải chơi bị ăn cắp mất xe đạp... Chỉ áy náy là hời đấy chẳng đi đón Thu meo được ngày nào... Thu meo toàn phải đến đón mình đi học... Thương! Và yêu cái ngày áo trắng cong đít lên đạp xe đưa nhau đi học...

Nhớ hai đứa hý hoáy đan đan khăn suốt mùa đông, ăn củ đậu chấm muối ớt... Nhớ kẹo An-pe-li-be... Nhớ lang thang Tràng Tiền plaza... Nhớ bánh khúc Lê Ngọc Hân, sữa chua Ông Già Tóc Bạc... Nhớ cả đi học luyện thi, chen chen chúc chúc, học học rèn rèn mà cuối cùng tui bỏ ngang đi Úc, chỉ còn một mình Thu meo thi đại học...

Nhớ những lúc giận nhau không nói chuyện suốt mấy tháng nhưng vẫn quan tâm đến nhau... Cùng cứng đầu, chẳng đứa nào thèm xin lỗi... Thế mà tự nhiên lại hết...

____________________________________


Từ ngày sang Melb, gần nhau ngày nào cũng chat chit, có gì cũng Thu meo!

Buồn cũng Thu meo!

Vui cũng Thu meo!

Phấn khởi cũng Thu meo!

Khóc thì thế nào cũng tìm đến Thu meo!!!

Có lẽ, Thu meo là động lực rất lớn!

Tính hai đứa giống nhau, hay suy nghĩ, đa sầu đa cảm... Nhưng được cái, khi một đứa mềm thì một đứa cứng... Đứa này ko nghĩ thông, thì đứa kia tỉnh táo..

Có lẽ, cả hai đứa hiểu nhau, thương nhau như chị em ruột nên đôi khi cũng cảm nhận được những gì người kia đang trải qua...


_______________________________________________


Trải qua nhiều mất mát, tôi biết trân trọng Thu meo hơn...

Trước giờ cũng trân trọng.... Nhưng có lẽ phải trải qua những thử thách mới biết được tình bạn này quý giá đến mức nào!

Có lẽ, nếu ko có tình bạn này, tôi cũng chẳng là Trâmmie nữa...... She is a part of me!


_______________________________________________

Cái entry này viết cũng lâu rồi..... Nhưng giờ thì finish nó nốt cho xong..... Nó cũng lủng củng, ko gẫy gọn.... Nhưng có lẽ viết thì mỗi Thu meo đọc thôi nên ..... đành....... ^^


Đại khái chủ ý của cái entry này để bày tỏ sự nhớ nhung, yêu thương và cảm ơn đến Thu meo!


Yêu lắm!




Melbourne,

With love from me to you ^^

2 comments:

  1. Tớ là Fanh heo, đồng nghiệp của Thu meo, nên là tớ hâm hố + xí xớn vào đây để comment là Thu meo ngày nào cũng nhắc đến Trêm Doe. Và tớ rất chi là hâm mộ 2 bạn ý, gấu meo chíu bụp líu lo, hờ hớ hơ.
    Tớ cũng yêu 2 bạn theo luôn, he he.

    ReplyDelete
  2. Ôi, tớ cảm ơn bạn Fanh..... (Phương Anh đúng ko?)

    Tớ và Thu meo chơi với nhua cũng 8 năm rồi nên nó thế..... Thu meo nhièu lúc hơi hâm, nên ít người chịu đựng được..... hi hi....

    Những ngày tớ xa nhà, cảm own bạn bầu bạn với Thu meo! Khi nào tớ về nhà sẽ cafe cảm tạ bạn nhé!!!

    ReplyDelete